Thất bại đầu tiên đến từ ảo tưởng về gu cà phê. Nhiều người nghĩ chỉ cần có đam mê và vài công thức ngon là đủ. Nhưng thị trường không mua đam mê, họ mua trải nghiệm. Một quán cà phê không chỉ bán vị, mà bán cả cảm xúc – từ ánh sáng, mùi hương, âm nhạc đến cách nhân viên chào hỏi. Khi quán khác làm tốt hơn, khách hàng đi mất.
Sai lầm thứ hai là không kiểm soát được chi phí cố định. Mặt bằng “đẹp” đồng nghĩa với gánh nặng mỗi tháng. Thay vì chạy theo vị trí trung tâm, nhiều quán sống sót nhờ chọn đúng mô hình nhỏ – tinh gọn – đúng tệp khách.
Sai lầm thứ ba, và cũng là chí mạng, chính là thiếu bản sắc thương hiệu. Ở Việt Nam, quán cà phê mọc lên như nấm. Nhưng có bao nhiêu quán để lại dấu ấn trong tâm trí khách? Một cái tên dễ nhớ, một câu chuyện thật, một logo khiến người ta muốn check-in – đó là điểm khởi đầu của thương hiệu.
Cuối cùng, chủ quán quên mất vai trò của hệ thống vận hành. Quán nhỏ nhưng phải có quy trình, vì không có hệ thống, mọi thứ sẽ dựa vào “may mắn”. Và may mắn không bao giờ kéo dài.
Khởi nghiệp cà phê không phải con đường lãng mạn, nhưng cũng không hề bế tắc. Những thương hiệu như The Coffee House, Phúc Long hay INU Coffee đều bắt đầu từ những sai lầm – và họ sống sót nhờ học nhanh hơn, lắng nghe khách hàng thật hơn.
Nếu bạn đang ấp ủ mở quán cà phê, hãy bắt đầu không phải bằng menu, mà bằng câu hỏi:
“Khách hàng của tôi sẽ cảm thấy gì sau khi uống xong ly cà phê này?”
Câu trả lời ấy mới là nền móng của mọi quán cà phê sống lâu.
098 656 2548